Tranh vui: Làm sao mà cứ “phì phò”?

Rõ ràng là biết có “cái to đùng” đang phì phò mà chẳng biết nó ở nơi nào.
Tranh vui: Làm sao mà cứ phì phò?

Ở đây có mỗi ba người
Không ai động chạm mà người gai gai
Lá cây có một không hai
Động đậy mà lại hình hài sun sun.
Cứ như “bò chúa” không bằng
To đùng, cứ tưởng là thằng cu voi
Nhưng voi thì phải có vòi
Ở đây cụt ngủn. Kìa, coi có ngà!
Hôm nay hơi hướng lạ nha
Đồng xanh thì vẫn thướt tha xanh rì
Tự dưng nổi cục lạ kỳ
Như con voi cộ trá hình vào đây.
Tuyệt đỉnh vẽ tường là ta
Lồi lồi lõm lõm như là đắp xi (măng)
Này này, nhóc đứng im đi
Kẻo mà lộ hết thì đi ăn mày.
Công nghệ sinh học thật ghê
Tạo ra được cả ngựa phê thế này
Oai phong lẫm liệt xinh thay
Nhưng sao ục ịch lại hay uốn mồm.
Hình như người chẳng sợ voi
Nên cứ sờ nắn, nhũn vòi mất thôi
Chi bằng quệt ít nhọ nồi
Đeo thêm mặt nạ, chắc thời an thân.
Một mình, chẳng một lời khen
Nghĩ ra một kế nên chèn vào đây
Cây cảnh ai cũng mê say
“Ăn hôi” một tí mặt mày mở mang.
Poi Hà (24H.COM.VN)

0 nhận xét: